Nơi này ngoại trừ Triển Chiêu, hắn chưa từng mang ai khác đến.
Bạch Ngọc Đường nhìn chằm chằm cái lỗ to trên mái nhà, trong lòng có chút không dễ chịu.
Bội Bội cuối cùng cũng bị hắn đuổi đi xa, nhưng Miêu Nhi lại không chịu thân cận hắn. Những kẻ nịnh bợ dối trá trên thương trường khiến người ta thật sự quá mệt mỏi, với tính cách cương trực của Miêu Nhi, cậu ấy làm thế nào mà vượt qua được.
Ai, tối nay làm bạn với trời sao, để Bạch Ngọc Đường ta giữa trời giữa đất hoàn toàn buông lỏng một lần vậy.
Cái gì cũng không muốn nghĩ, cái gì cũng không muốn nhìn, nhắm mắt lại, ngày mai lại là một ngày hoàn toàn mới.
Mà tại cùng một thời không (*thời gian và không gian),ở một nơi khác, Triển tiểu miêu luôn được Bạch Ngọc Đường tâm tâm niệm niệm cũng không được thanh nhàn. Khoảng thời gian trước hồn vía luôn để trên mây, kết quả trực tiếp là một đống văn kiện quan trọng chất cao cần trả lời. Cậu rất mệt, nhưng lại không đi được.
Mà ngoài chuyện này, cậu còn phải quan tâm đến một người.
Bạch Ngọc Đường.
Đương gia Bạch thị Bạch Cẩm Đường cậu đã gặp qua vài lần, là một nhân vật thành công phong thần tuấn tú, giờ nghĩ lại, vầng trán có chút giống Bạch Ngọc Đường. Vốn việc Bạch Ngọc Đường bị tấn công đã khiến cậu rất hoài nghi, mà sau đó Bạch Ngọc Đường lại nghỉ việc tại Triển thị để gia nhập Bạch thị, ít nhiều đã khiến cậu hiểu rõ.
Có thể hắn là con riêng của gia đình có tiền, cuối cùng đã được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-mieu-toai-hon/2522831/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.