Đại Việt phương vị ở xa trung nguyên chi địa, rời xa mảnh chiến loạn không ngừng của thất quốc. Thiên Hạ Vô Song thành lại là tòa thành bất khả xâm phạm, Bách Việt dân chúng dưới cổ tay của Thiên An cuộc sống một ngày càng tốt lên.
Về phần Thiên An mỗi ngày trôi qua vô cùng khoái hoạt, Diễm Linh Cơ, Hồ Mỹ Nhân, Hồ Minh Châu,Tú Nương và Kinh Nghê, Nga Hoàng Nữ Anh, có thể nói là ôn nhu hương tiêu hồn thực cốt, tràn đầy khoái nhạc.
Đại Việt an bình phát triển, các thế lực lớn nhỏ quanh vùng đối với khối tài sản khổng lồ đỏ mắt mà thèm nhưng kiêng kỵ đại pháo của Thiên An đều không dám dụng binh lực. Theo chân các thương đoàn mang theo hàng hóa tràng khắp nơi đem về lượng tài sản kếch xù cho tòa thành.
Mà trung nguyên lại trái ngược biến động không ngừng, từ khi Tần Trang Tương vương sai sử Lử Bất Vi đem 10 vạn quân lực đánh Đông Chu.Trong năm này phái đại tướng Mông Ngao đem quân đánh Hàn, lấy được những vùng đất quan trọng ở trung nguyên là Thành Cao, Huỳnh Dương, đặt làm quận Tam Xuyên khiến cương giới của Tần sát tận đô thành Đại Lương của Ngụy.
Đồng dạng ở nước Triệu, Triệu Hiếu Thành vương lại sai Nhạc Thừa vây đánh nước Yên. Sang năm vua Triệu lại sai Nhạc Thừa đánh Yên, và đến năm sau lại hợp binh với nước Ngụy cùng đánh Yên. Yên vương Hỷ phải cắt đất xin giảng hòa, quân Triệu mới rút lui.
Sau một năm, Yên vương Hỷ và Triệu Hiếu Thành vương đổi đất cho nhau: Yên giao cho Triệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-nguyen-chi-mon/1206986/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.