Biệt thự trong khoảng thời gian không có người ở dây leo lên mọc xung quanh tường nhà đem lại cảm giác lạnh lẽo.
Tuy vậy, khóm hoa cúc mặc dù không được chăm sóc nhưng vẫn đua nhau hé nở, tạo thành một mảng vàng tươi trong sân vườn. Dây hoa leo bám chặt lên những thân cây cổ thụ cao lớn, những bông hoa hồng vàng cũng không vì thế mà kém sắc, óng lên một màu vàng rực ở góc vườn, những chú chim ríu rít gọ nhau, tự do bay lượn.
Sân vườn cũng không có nhiều lá cây rụng, có thể A Tống và Đại Miêu đã qua đây dọn dẹp, không để khu vườn trở thành địa bàn cư trú của lũ chim. Nhìn cỏ cây trong vườn xanh ngắt, những ngày ở thành phố Y, xung quanh đều là người của Trình Thiên, không thể tự do đi lại, Tiết Đồng cảm thấy quãng thời gian ấy thật tẻ nhạt.
Đồ ăn trong tủ lạnh cũng được thay mới toàn bộ, rau thịt đều tươi mới. Tiết Đồng cảm thấy đau đầu, ở khách sạn cần gì cũng có người phục vụ, không phải đích thân mình làm, nay trở về biệt thự, tin chắc phải dọn dẹp vài ngày mới có thể sạch sẽ. Tiết Đồng có chút lười biếng.
Đồ đạc mang về biệt thự đa số là của Tiết Đồng, Long Trạch giúp cô mang về phòng ngủ, đến chỗ rẽ cô thấy Long Trạch vào nhầm phòng, vội vàng nhắc nhở: “ Bên kia, phòng của em bên kia!.”
“ Không phải em ngủ cùng với anh sao?.” Long Trạch khó hiểu, cũng không đợi cô trả lời, nói tiếp: “ Phòng của anh khá lớn, ở chung đi.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-nhan-chi-long-trach/1506477/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.