Đói...
Đói chết, chết đói ---
Đói quặn đau dạ dày, Phong Tình mở mạnh hai mắt ra, rên rỉ. “Đói....”
“Đến!” Shogula sớm ở bên cạnh, bưng một chén cháo thịt, hương nóng hôi hổi làm bụng Phong Tình huyên thuyên xướng ca, Shogula đỡ lấy hắn làm hắn ngồi dậy, từng muỗng nhỏ uy hắn.
“Phong.” Shogula vừa uy vừa hỏi. “Kế tiếp ngươi còn muốn đi đâu?”
“Hả?” Thế nào đột ngột hỏi cái này?
“Có nơi nào đặc biệt muốn đi không? Nếu không có, chúng ta liền đến Rừng rậm sương mù, để phụ vương cùng các trưởng lão tổ chức một hôn lễ thật long trọng cho chúng ta!” Shogula vui vẻ nói.
“Hôn, hôn lễ?”
“Đúng, hôn lễ phải mở tiệc chiêu đãi khách khứa, các vương của các tộc, vương của nhân loại...” Còn nhất định phải mời vong linh giới. “Làm tất cả sinh vật đều biết, ngươi là Vương phi của ta!”
Phong Tình trầm mặc, đến nửa ngày mới ấp a ấp úng nói một câu. “Ta, ta còn muốn đi chỗ khác chơi trước, chuyện này, không vội...”
“Nga...” Shogula thoáng thất vọng, bất quá nhanh chóng lên tinh thần. “Cũng tốt, ngươi muốn đi đâu? Ta đi cùng ngươi.”
“Ngươi giúp ta gọi An Nhiên qua một chút, ta muốn thương lượng với hắn.”
“Được, ăn no chưa? Muốn thêm một chén nữa không?” Shogula lấy cái chén không, hỏi.
“Không cần.”
Sau khi An Nhiên từ phòng cách vách được gọi qua, Phong Tình kêu Shogula ra ngoài mua vài thứ.
“Vẫn khỏe chứ? An Nhiên ngồi vào bên giường. “Cũng ngủ ba ngày rồi, không ngờ kẻ bề ngoài mảnh khảnh như vậy lại có thể mạnh đến như thế.” Làm An Nhiên rất hâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-no/47148/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.