Nghĩ tới đây, Tứ Nhi liền đem Bình Nhi kéo ra ngoài, trách mắng: “Thiếu phu nhân đối với ngươi không tệ, đừng có giằng co nữa, nếu náo loạn nữa thì thật khó coi, tình cảm của chúng ta khi còn ở Tôn phủ bị ngươi làm ầm ĩ mà sẽ mất sạch.”
Bình Nhi vừa nghe, hai mắt vì khóc đỏ trừng lên nhìn Tứ Nhi mắng “Ngươi nói cái gì, chuyện không phải rơi xuống đầu ngươi, ngươi đương nhiên không làm ầm ĩ, nếu đem ngươi bán sang cho lão già, xem ngươi còn vui mừng không, hơn nữa ta không phải quậy, hiện tại ta không phải đang cầu xin thiếu phu nhân sao? Ngươi nghĩ tới chuyện ta đi rồi, ở bên người thiếu phu nhân bây giờ cũng còn có mình ngươi, Tứ Nhi ta không ngờ ngươi cũng là loại người vì để leo à sẳn sang giẫm đạp lên người khác, uổng công trước kia ta còn đối tốt với ngươi như vậy, ngươi không giúp ta cầu xin thiếu phu nhân, còn quay lại mắng ta?”
Tứ Nhi nghe nàng nói như vậy thiếu chút tức chết, cả giận nói: “Ngươi…Ngươi thật đúng là dầu muối không hòa được, quả là người không biết tốt xấu, đừng xem mọi người đều là kẻ ngốc, ý tứ trong lời nói vừa rồi của ngươi đừng cho là ta không biết, Tú Cô cũng biết, thiếu phu nhân thì càng hiểu, cũng không nhìn xem mình có bao nhiêu cân lượng, ngươi tưởng ở chợ để ngươi trả giá sao? Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám nói hưu nói vượn thêm câu nào, không cần thiếu phu nhân mở miệng, ta liền gọi người đến, trức tiếp đánh chết ngươi.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-nu/801511/chuong-68.html