Vân Thiên Vũ vừa dứt lời, Hoa Khấp Tuyết ở bên cạnh nhanh chóng nói: “Vậy vị trí thứ nhất và thứ hai mà khó khăn lắm hai người mới giành được thì sao?”
“Cho dù chúng ta đi rồi thì vị trí thứ nhất và thứ hai vẫn y như cũ. Chẳng lẽ bọn họ có mặt mũi tùy tiện đưa một người khác lên thay thế ư? Hôm nay những tuyển thủ có năng lực đều đã đánh bại, căn bản không có cao thủ lợi hại nào có thể vượt qua chúng ta. Chính vì vậy kể cả bây giờ chúng ta có đi thì vị trí thứ nhất và thứ hai trong long phụng tranh bá vẫn là của chúng ta. Nếu chúng ta không đi, đợi đến ngày thứ ba chỉ sợ sẽ gặp phiền phức, Đoan Mộc Tuấn nhi tử của Bạch Tựu vương rõ ràng đã ghi hận với chúng ta, trước mắt chúng ta không thể gây thù chuốc oán với thế lực của Bạch Tựu vương, ngoài ra còn có Vũ Văn Lẫm, người của Phù Vân cung sợ cũng đã ghi hận với chúng ta rồi.Ngươi thấy có bao nhiêu người đã ghi hận với chúng ta, nếu hôm nay chúng ta không đi thì ngày mai nhất định sẽ có một trận chiến ác liệt. Trước mắt thế lực của chúng ta vẫn chưa có, sẽ không đủ năng lực chiến đấu với những người đó, cho nên chúng ta mới rời đi trước một ngày.”
Vân Thiên Vũ nói xong liền nhìn sang Tiêu Cửu Uyên ở bên cạnh: “Cửu Uyên, chàng nói xem.”
Tiêu Cửu Uyên đương nhiên không phản đối, hắn ngước mắt lên dịu dàng nhìn Vân Thiên Vũ: “Cứ làm theo những gì nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/993910/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.