“Hoa Khấp Tuyết vẫn rất nỗ lực tu luyện, rồi lại tu luyện, hắn tốn thời gian hơn một năm, từ cấp bậc tử linh, tu luyện đến cấp bậc ngũ tinh linh tướng, nhưng tuy là thành tích của hắn rất tốt, nhưng tộc trưởng Hoa gia lại không hài lòng, lúc trước lại nói, nếu hắn có thể thuận lợi vọt vào thứ hạng 30 người đứng đầu long phượng bảng, sẽ để phụ thân của hắn vào từ đường gia tộc.”
“Nếu lần này hắn không được vào thứ hạng 30 người đứng đầu trong long phượng bảng, hắn phải đi khỏi Hoa gia, vĩnh viễn không được vào Hoa gia.”
Sai khi nói xong Diệp Gia trầm mặc.
Hoa Khấp Tuyết gặp khó khăn, nàng ấy rất đồng tình với gã.
Quanh thân Vân Thiên Vũ dâng lên lãnh ý, sắc mặt hết sức âm trầm.
“Hoa gia thật sự ;à khinh người quá đáng rồi, để cho Hoa Khấp Tuyết cấp bậc ngũ tinh linh tướng giành thứ hạng 30 trở lên, rõ ràng là muốn đuổi hắn đi.”
“Long phượng tranh bá hết sức kịch liệt, cấp bậc không được ngũ tinh linh vương trở lên là không có cách nào dự thi, Hoa Khấp Tuyết chỉ có ngũ tinh linh tướng làm thế nào mà dự thi.”
Diệp Gia gật đầu: “Những người đó cố ý, cố ý muốn đuổi hắn khỏi Hoa gia.”
“Thứ ghê tởm.”
Vân Thiên Vũ siết chặt tay, vô cùng căm tức.
Tiêu Cửu Uyên bên cạnh nhìn Vân Thiên Vũ hỏi: “Vũ Nhi, người này là ai?”
Vân Thiên Vũ liền kể chuyện của Hoa Khấp Tuyết cho Tiêu Cửu Uyên nghe, Tiêu Cửu Uyên nghe chuyện trước đây Vân Thiên Vũ nhảy từ trên vách đá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/993928/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.