Vân Thiên Vũ đưa tay kéo lấy tay của Tiểu Linh Đang nói: “Ta không trách muội, muội vẫn là Tiểu Linh Đang mà ta quen biết, vẫn là muội muội tốt của ta.”
Tiểu Linh Đang nghe thấy lời của Vân Thiên Vũ, cuối cùng cũng vui vẻ, nàng lao tới ôm lấy Vân Thiên Vũ, khóc hu hu: “Vân tỷ tỷ, sau này muội sẽ không bao giờ lừa gạt tỷ, sẽ không bao giờ.”
Vân Thiên Vũ vỗ vỗ lưng của nàng: “Ừ, ta tin muội sau này nhất định sẽ không lừa gạt ta.”
Hai nữ nhân còn đang nói chuyện, Phượng Vô Nhai ở bên cạnh thúc giục: “Vũ nhi, mau dịch dung cho ta, nếu để mọi người phát hiện không thấy Tiêu Cửu Uyên trong thời gian dài thì sẽ rất phiền phức.”
“Được.” Vân Thiên Vũ không trì hoãn nữa, nàng nhanh chóng lấy dụng cụ bên trong Phượng Linh giới để dịch dung cho Phượng Vô Nhai.
Nàng vừa dịch dung cho Phượng Vô Nhai vừa chân thành nói: “Huynh phải cẩn thận, tuyệt đối đừng để mình bị thương, chờ thế lực của ta và Tiêu Cửu Uyên lớn mạnh rồi sẽ đến tìm mọi người, đến lúc đó chúng ta không cần sợ người của gia tộc Thanh Long nữa.”
“Được, ta chờ muội, với lại hai người cứ yên tâm đi, ta sẽ bế quan tu luyện, đợi đến khi thế lực của hai người lớn mạnh, tu vi linh lực của ta cũng cao hơn, lúc đó ta sẽ giúp hai người một tay.”
“Còn có muội nữa.” Tiểu Linh Đang nhanh chóng bước lên nói.
Nàng nhìn Vân Thiên Vũ nghiêm túc nói: “Vân tỷ tỷ, tỷ yên tâm, muội sẽ giúp đỡ ca ca, nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/993939/chuong-1193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.