Ở đây mọi người mắt thấy Viêm Thiên đi đến một góc chợ đêm thì bắt đầu tản đi.
Nhưng mỗi người đều cao hứng bàn tán: "Đó chính là tân sinh hạng nhất bảng Viêm Thiên sao?"
"Quả thật tuấn mỹ, hơn nữa vừa thấy cũng không phải là người tầm thường."
"Người này từ đâu xuất hiện vậy? Nói không chừng là nhân vật quan trọng của thế lực nào đó, cho nên mới không giống người thường như thế."
"Ai biết được chứ?"
Mọi người bàn tán rất náo nhiệt, Vân Thiên Vũ không để ý tới người khác, nàng chỉ đứng chôn chân tại chỗ nhìn về phía Tiêu Cửu Uyên, tuy rằng đã không nhìn thấy bóng hình của Tiêu Cửu Uyên nữa, nhưng nàng vẫn si ngốc nhìn xung quanh.
Nhìn nàng như vậy, khiến hai người Bạch Doanh Doanh và Bùi San ở một bên nở nụ cười, hai người tiến đến chỗ Vân Thiên Vũ nói:
"Bùi Khê, thế nào, bộ dạng Viêm Thiên tuấn tú chứ, có phải muội động lòng rồi không?"
"Nhưng tỷ cũng không nên tuỳ ý động lòng như thế, nghe người ta nói vị Viêm Thiên học trưởng này không thích nữ nhân đến gần, cho nên tỷ nên thừa lúc còn sớm mà chặt đứt tơ tưởng đi, đỡ phải đến lúc đó lại tổn thương."
Vân Thiên Vũ nghe Bạch Doanh Doanh nói xong, trong lòng có chút vui vẻ.
Tiêu Cửu Uyên quả nhiên vẫn giống trước kia, không thích trêu hoa ghẹo nguyệt, phẩm chất này không tồi.
Lát nữa nàng gặp hắn, nhất định phải khen hắn một câu.
Vân Thiên Vũ trong lòng suy nghĩ, miệng nói: "Hai người ít suy nghĩ lung tung, thu dọn một chút, chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994161/chuong-1030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.