Điêu Gia nhân cơ hội nhìn về phía Ngạo Minh, đôi mắt tràn ngập hi vọng, nó đánh không lại Tiêu Cửu Uyên, nhưng Báo ca rất lợi hại, nói không chừng có thể đánh lại hắn, nếu như Ngạo Minh có thể giúp nó xả giận cũng là chuyện tốt mà.
Điêu Gia chớp chớp mắt nhìn Ngạo Minh, Ngạo Minh trực tiếp thưởng cho nó một sự coi khinh quý tộc, sau đó hừ hừ nói: "Thật ra ta cũng muốn chưng ngươi lên ăn."
Điêu Gia khóc, tại sao hết người này đến người khác bắt nạt nó vậy.
Bên này ba con linh thú đang làm ầm ĩ, ở một nơi khác, hai người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ đi tới căn phòng nhỏ bị niêm phong trong sân viện nơi Tiêu Cửu Uyên ở, đây chính là căn phòng do Tiêu Cửu Uyên tự tay thiết kế, trước đây hắn đã thử qua vài lần, muốn tự mình chữa khỏi bệnh này, nhưng cho đến cuối cùng vẫn không chữa khỏi.
Trước cửa căn phòng, Bạch Diệu sắc mặt rất khó coi nhìn Tiêu Cửu Uyên, nói: "Vương gia, người vẫn là đừng vào trong thì hơn."
Bởi vì mỗi lần vào trong, vương gia đều rất đau đớn, sau đó hôn mê.
Nhưng Tiêu Cửu Uyên lại không hề để ý đến Bạch Diệu, bước nahnh về phía gian phòng bị niêm phong.
Vân Thiên Vũ đi sau không nhịn được, mở miệng nhắc nhở: "Tiêu Cửu Uyên, nếu như ngươi cảm thấy không chịu nổi nữa thì hãy lên tiếng, bọn ta sẽ giúp ngươi mở cửa ra."
Tiêu Cửu Uyên nghoảnh đầu lại mỉm cười, cả người hắn đều toát ra sự hào hoa phong nhã, hắn vẫn ngông cuồng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994648/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.