Tiếng uỳnh uỳnh không ngừng vang, hai luồng sức mạnh trái ngược đan vào với nhau, tạo ra dấu vết ở trong rừng núi, tiếng vang uỳnh uỳnh, không ít tảng đá bị vỡ toạc ra.
Hai luồng sức mạnh va chạm, rắn ba đầu biết năng lực của nữ tử trước mặt không nhỏ, nó không thể khinh thường.
Cho nên nó không dám dừng lại chút nào, đuôi rắn to lớn như là cây quạt quật qua lần nữa, vang lên tiếng vụt, đánh mạnh về phía Vân Thiên Vũ.
Người Vân Thiên Vũ tránh đi nhanh chóng, sau đó vung tay, giáng một chưởng đen trắng từ trên trời xuống, vỗ thẳng về phía rắn ba đầu.
Rắn ba đầu vội tránh đầu đi, khiến chưởng lớn kia đập vào người nó.
Một chưởng này khiến nó đau đến nỗi co rúm lại, đồng thời tăng cơn giận của nó lên, miệng rắn to lớn đớp thẳng về phía Vân Thiên Vũ.
Ý định nuốt luôn cả Vân Thiên Vũ.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, Vân Thiên Vũ vội vàng thả Điêu Gia ra, Điêu Gia trực tiếp nhảy vào trong miệng của rắn ba đầu, sau đó đi sâu vào trong miệng rắn ba đầu.
Nó vừa vào trong bụng rắn ba đầu, vừa nhảy vừa đấm, cộng thêm việc dùng móng vuốt cào cấu bụng rắn ba đầu, rắn ba đầu bị đau tới nỗi lăn lộn biết mình bị người hại rồi.
Rắn ba đầu gào thét điên cuồng, toàn bộ núi rừng chấn động một lúc.
Nó gào xong, kéo cái đuôi rắn vô cùng đau đớn, đánh mạnh về phía Vân Thiên Vũ lần nữa.
Vân Thiên Vũ cũng không sợ nó, vung tay thi triển một chưởng Xích Huyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994872/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.