Editor: LaOngDao142
Ly thân vương phủ, Tiêu Cửu Uyên dẫn người đi bắt người, về phần Vân Thiên Vũ trong phòng giam tạm thời bị tạm giam lại.
Vân Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm, nói thật ra nàng vẫn không biết như thế nào đối mặt con tức giận lôi đình của Tiêu Cửu Uyên.
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa thật nhanh quay đầu nhìn khóa sắt khóa tay chân nàng, chẳng lẽ không có biện pháp mở ra khóa sắt này sao?
Vân Thiên Vũ dùng sức lôi kéo khóa sắt, khóa sắt là khóa ở trên cột sắt, cùng với cột sắt là một thể, hơn nữa cột sắt này được chế tạo hết sức đặc biệt, đặc biệt vì phạm nhân thiết kế, rất khó có thể mở được.
Vân Thiên Vũ giãy dụa giật giật tay, khóa sắt kia phát ra ầm ầm tiếng vang.
Đúng lúc này, một giọng nói mị hoặc trêu ghẹo người vang lên.
"Vị tiểu thư này, cần cần giúp một tay không?"
Vân Thiên Vũ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy ánh trăng hạ xuống, một nam tử mặc hồng y hoa bào, đang lười biếng tựa vào cửa sổ hỏi nàng.
Người này mặt như hoa đào, đôi mắt tươi đẹp, bộ mặt tà mị nở nụ cười nhìn nàng, vẻ mặt tựa như xem kịch vui, vừa nhìn qua, tóm lại ý tứ như một người qua đường.
Vân Thiên Vũ hận đến nghiến răng, cả hai đều không phải thứ tốt đẹp gì.
"Phượng Vô Nhai, ngươi tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?"
Người tới chính là Ma Quân Ma Ảnh Cung Phượng Vô Nhai, ca ca của Tiểu Linh Đang.
Phượng Vô Nhai nghe câu hỏi của Vân Thiên Vũ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994954/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.