Vân Thiên Vũ cũng không thèm nhìn hắn, trực tiếp ra lệnh phu xe bên ngoài xe ngựa: “Đi, trở về phủ.”
Xa phu đáp một tiếng, cẩn thận liếc nhìn sắc mặt đen thui của Tuyên vương điện hạ, nhìn Tuyên vương điện hạ không có nói gì, phu xe vội vàng đánh ngựa đi vòng qua một chút, nhanh chóng rời đi.
Phía sau xe ngựa, Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch, trong mắt phun ngọn lửa, hung ác nhìn chằm chằm xe ngựa rời đi kia, cho đến thủ hạ của hắn phát hiện có cái gì không đúng lắc mình xuất hiện.
”Vương gia, ngươi làm sao vậy?”
Tiêu Thiên Dịch nói không ra lời, bởi vì hắn bị hạ độc, bất quá hắn biết độc này cũng không muốn tánh mạng của hắn, Vân Thiên Vũ nếu như ngoài đường phố giết hắn, chính nàng cũng đừng muốn sống.
Cho nên hắn biết thuốc này chẳng qua là khống chế lại hắn mà thôi, để cho thân hắn không thể động, miệng không thể nói.
Thị vệ của Tuyên vương phủ mắt thấy có cái gì không đúng, vội vàng đưa tay khiêng Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch trở về Tuyên vương phủ đi tìm người chữa trị.
Vĩnh Ninh Hậu phủ xe ngựa, là một đường đi về Vĩnh Ninh Hậu phủ, bất quá đi được hai con đường, liền có mùi sát khí nồng nặc đến gần, trong xe ngựa Vân Thiên Vũ lập tức cảm nhận được, mặc dù nàng không có linh lực, ngũ giác cũng không mạnh, nhưng là nàng đối với sát khí nhưng không xa lạ gì.
Có người tới giết nàng, người nào?
Hung thủ sau màn hại chết bốn vị hôn thê của Tiêu Cửu Uyên, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/995238/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.