Lần này Phượng hoàng đại nhân không dám lên tiếng nữa, trong nháy mắt bốn phía vô cùng an tĩnh, Vân Thiên Vũ ngồi ở trên ghế rất nghiêm túc suy nghĩ, cái người ồn ào như vậy sẽ là phượng hoàng cao quý sao, so với gà rừng không kém bao nhiêu đâu.
Nàng đang suy nghĩ, ngoài phòng đột nhiên vang lên tiếng bước chân, kèm theo tiếng bước chân còn có giọng nói.
”Giờ lành đến, Tuyên vương điện hạ sốt ruột, tân nương nên ra ngoài lên kiệu hoa.”
Vân Thiên Vũ cười lạnh nhìn về ngoài cửa.
Thấy ngoài cửa đi vào hai người hầu trung niên mập mạp, hai người hầu này, lúc thấy Vân Thiên Vũ, mặt không chút nào che giấu thần sắc chế giễu, cười híp mắt nói.
”Đại tiểu thư, mau đắp lên khăn voan đỏ, Tuyên vương điện hạ thúc giục, đại tiểu thư đi nhanh đi.”
Hai người vừa nói, một người thật nhanh ở trong phòng tìm được khăn voan đỏ, hướng trên đầu Vân Thiên Vũ đội lên.
Sau đó hai người một trái một phải kéo Vân Thiên Vũ đi ra ngoài.
Hôm nay vốn chính là ngày đại hôn của là Vân Thiên Vũ, cho nên nàng mặc trên người chính là giá y.
Hiện tại đắp lên khăn voan đỏ, người ngoài nhìn thấy, liền là một cô nương mới xuất giá.
Người nào cũng sẽ không nhìn ra trên người nàng bị thương, hoặc là nói coi như người ta đã nhìn ra, cũng sẽ không ai để ý tới chuyện như vậy.
Mặc dù người ngoài không nhìn ra, nhưng Vân Thiên Vũ bị hai lão nô dùng lực lôi như vậy, quanh thân trên dưới bắt đầu đổ mồ hôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/995402/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.