Ngay từ đầu đã không đáng tin cậy, về sau liền nghĩ có thể đáng tin sao?
Ở mặt ngoài có nhân từ hòa ái, nhưng thân vương cũng chỉ là một người ích kỷ tư lợi tiểu nhân mà thôi.
"Đi thôi."
Ngay từ lúc bắt đầu Hắc Vũ đã biết, thân vương không định đi ôm đồm chuyện này, nếu thật sự nghĩ muốn làm gì, một thân vương như ông liệu còn sợ một cái công tước sao? Nghĩ đến liền buồn cười, vẫn nhớ thương những thứ không thuộc về mình, lại cái gì cũng không làm, vọng tưởng hắn tha thứ sao.
Mà thân vương đại nhân té xỉu, vương phủ nhất thời bối rối một mảnh, còn Hắc Vũ mang theo nhị hóa cùng Tiểu Mộc Mộc liền cứ như vậy nghênh ngang rời đi, cũng không ai ngăn cản.
"Cái này, đúng là không có bất luận dựa dẫm gì, nếu Mân Côi công tước muốn làm gì, ta chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản, phủ thân vương phủ ngươi cũng thấy rồi, bỏ qua ngọn núi thân vương để dựa vào, ngay cả công tước đều muốn làm gì thì làm, về phần Mộc Mộc...ngươi đi theo Tiểu Vũ nhanh một chút, không chạy nhanh nếu như bị bắt lại, ta cũng không có biện pháp."
"......Đã biết." Mộc Mộc ôm lấy đầu nhỏ, chậm chạp nói.
Nhị hóa tùy tiện vỗ vỗ bả vai Tiểu Mộc Mộc, nhìn bé có chút không vui, an ủi nói: "Không có gì, Tiểu Mộc Mộc, Hắc Vũ chính là có đôi khi ưa nói thẳng, nhóc đừng để ở trong lòng, nếu nhóc gặp nguy hiểm, Hắc Vũ nếu không cứu nhóc, hừ hừ, anh đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-sung-huyet-huyet/2762453/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.