Chương 91: Vỡ nát Sau khi chết, linh hồn sẽ đi gặp người mà nó muốn gặp. Và rồi vừa mở mắt ra, Vân An đã trông thấy Tần Tranh. Tần Tranh đang ngủ, ăn cơm, làm việc. Nàng sắp không nhớ nổi mình đã đi theo Tần Tranh từ lúc nào, chỉ nhớ rằng đã theo Tần Tranh đi qua mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, mùa đông. Nàng nhìn Tần Tranh mặc quần áo ăn cơm, bận rộn làm việc, nhìn cô nén cơn đau dạ dày catwalk trên sàn chữ T, nhìn cô vì mệt mỏi quá độ mà phải uống cà phê để tỉnh táo, nhìn cô mỗi khi đến ngày mưa đều dừng chân ở cửa rất lâu. Có đồng nghiệp chào hỏi Tần Tranh: "Tranh Tranh, lại ngắm mưa đấy à?" Tần Tranh cong môi cười: "Dạ, đang ngắm mưa." Tần Tranh rất thích ngày mưa, mỗi lần ngắm là ngắm cả buổi chiều, cứ đứng dưới mái hiên, ngẩng đầu nhìn trời, đưa tay ra hứng lấy những hạt mưa phùn triền miên. Vân An đứng bên cạnh cô, bắt chước dáng vẻ của cô, đưa tay ra, những hạt mưa xuyên qua lòng bàn tay nàng, rơi xuống đất. Vân An bước lên trước hai bước, mưa xuyên qua cơ thể, nhưng quần áo nàng không hề bị ướt một chút nào. Nàng đặt tay mình lên tay Tần Tranh, xuyên qua những ngón tay cô, áp vào lòng bàn tay cô. Tần Tranh nói: "Lại mưa rồi." Phải. Lại mưa rồi. "Tranh Tranh." Có người trong phòng gọi Tần Tranh: "Sắp trang điểm rồi, nhanh một chút." Tần Tranh quay đầu, đi vào trong, nàng cũng đi vào theo. Hậu trường đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-ngu-suong/2913354/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.