Chương 203: Tự mình (H) Vân An cúp máy, thấy Tần Tranh đang ôm điện thoại ngồi ngẩn người bên mép giường, nàng đi tới: "Sao vậy?" Tần Tranh nói: "Nhược Ninh vừa nhận được một món quà." Vân An: "Quà gì?" Tần Tranh: "Áo ngủ." Vân An: "Vậy thì sao?" Tần Tranh nói: "Không phải mình tặng." Vân An không hiểu được logic trong chuyện này, nên hỏi Tần Tranh: "Vậy bộ đồ đó có vấn đề gì à?" Tần Tranh gật đầu. Đâu chỉ có vấn đề, mà còn là vấn đề lớn! Nghe vậy, sắc mặt Vân An hơi thay đổi, nàng lập tức đứng dậy thì bị Tần Tranh kéo lại. Thân hình nàng loạng choạng, đặt mông ngồi phịch xuống giường. Tần Tranh ngẩng đầu: "Cậu làm gì thế?" Vân An nói: "Chẳng phải cậu nói có vấn đề sao?" Tần Tranh hận nàng lúc này lại không thông suốt, cô nói: "Không phải vấn đề đó." Vân An nhìn cô, nhíu mày. Tần Tranh chọc vào trán nàng: "Đồ đầu gỗ!" Vân An chớp chớp mắt, Tần Tranh nói: "Chắc đến tám phần là Thời Tuế tặng." Cô vừa thốt ra câu này thì Vân An mới hiểu được, sau đó hỏi: "Lấy danh nghĩa của cậu để tặng sao?" Tần Tranh gật đầu. Vân An nói: "Sao vậy ta?" Tần Tranh nói: "Là mình tặng thì Nhược Ninh sẽ không đề phòng, chắc chắn sẽ vui vẻ mặc thôi." Vân An "À" một tiếng, bỗng nhiên bật cười. Tần Tranh nhìn nàng: "Cười gì?" Vân An: "Không có—" Nàng nhìn Tần Tranh: "Vậy nên bây giờ Khương Nhược Ninh đang mặc món
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-ngu-suong/2914222/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.