“Tôi cảm thấy không ổn lắm, hay là để tôi tìm một khách sạn nhỏ khác nhé.”
Lục Dung ngẩn người nghĩ trong đầu, Thẩm Vấn Thu không muốn ở chung phòng với anh sao? Hình như đúng là quá thân mật, cũng không phải bạn bè hồn nhiên không biết gì như hồi trước, có lẽ Thẩm Vấn Thu né tránh anh vì chuyện xảy ra trước đây.
Nhưng Lục Dung vẫn từ chối: “Không được.”
Trạng thái tinh thần của Thẩm Vấn Thu vẫn rất kém, mặc dù trông bề ngoài hắn hoàn toàn không khác gì bình thường nhưng ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra bất ngờ chứ? Anh phải cố gắng hết sức theo sát bên cạnh hắn mọi lúc mọi nơi.
Thẩm Vấn Thu không ngờ sẽ bị khước từ dứt khoát như vậy, gần như không hề có chút ngập ngừng nào.
Lục Dung còn nhíu mày, dáng vẻ và giọng điệu không cho phép thương lượng.
Lục Dung cà thẻ mở cửa phòng, không lằng nhằng vào phòng luôn.
Thẩm Vấn Thu vô thức vào theo, vừa đi vừa lẩm bẩm: “Người như tôi không xứng được ở khách sạn tốt thế này.”
Lục Dung dừng chân, anh vừa cởi áo khoác vắt trên cánh tay trái, ngón tay phải đang kéo cà vạt thì khựng lại, nghe hắn nói thế bèn nói: “Thế thì chúng ta đi trả phòng, tôi ở khách sạn nhỏ với cậu.”
Người ta thường nói thay đổi từ tằn tiện sang xa hoa thì dễ, còn từ xa hoa về tằn tiện lại khó, tại sao hắn không cảm nhận được điều này trên người Lục Dung? Hắn cũng chưa từng nhìn thấy anh tận lực khoe mẽ bất kỳ thứ gì cả.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-second-hand/1446289/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.