Từ gara đi thẳng thang máy lên thẳng phòng ngủ lầu hai, Cố Thành Kiêu để Lâm Thiển trực tiếp tránh đám người hầu.
Lâm Thiển từ đầu tới cuối luôn ôm khư khư chiếc túi sách của mình, một mặt cảnh giác xung quanh.
Xem ra, anh ta đơn thuần không phải là một người lính.
"Đừng khẩn trương, sau này nơi này chính là nhà mới của cô, nay trễ rồi, mai mang cô nhận biết những người khác."
Đèn theo thứ tự mở lên
Lâm Thiển đứng trước cửa đánh giá một lượt, trang trí rất đơn giản và sạch sẽ, ngoài những vật dụng cần thiết, hầu như không trai trí gì thêm. Trong phòng mang theo cảm giác khiến người ta cảm giác lạnh lẽo.
"Sao không bước vào?" Vừa nói, Cố Thành Kiêu giúp Lâm Thiển cầm chiếc túi sách, nhưng Lâm Thiển lại tránh đi, ánh mắt cảnh giác và muốn trốn đi của cô hoàn toàn là theo bản năng.
Cố Thành Kiêu ôn nhu nhìn cô cười cười nói "Cô yên tâm, mặc dù hiện giờ chúng ta vợ chồng, nhưng giữa vợ chồng phải tôn trọng lẫn nhau, chuyện cô không muốn làm, tôi sẽ không ép cô làm."
Nhìn ánh mắt hoài nghi của Lâm Thiển, Cố Thành Kiêu chỉ vào chiếc mũ quân sự trên giá quần áo "Tôi dùng quốc huy thề, tôi tuyệt đối không ép buộc cô."
Bởi vì ở bãi đỗ xe, anh dùng phương thức đặc biệt đánh thức cô, cùng tất cả những gì cô vừa nhìn thấy, Lâm Thiển vẫn duy trì cảnh giác.
"Phía trước là phòng ngủ, kế bên là phòng khách, bên phải là thư phòng, toilet thì mỗi phòng đều có...." Cố Thành Kiêu chuyên tâm giới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-truong-nha-quyen-the-cuoi-sung-bao-boi/1663852/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.