Thủy Lân đi thẳng từ phòng của mình tới sân biệt viện của Băng Thần thì ngừng lại, hắn ta đứng ngay phía bên trên của tường của biệt viện nhìn về phía nữ nhân đang đứng ngoài cửa canh, nàng ta vừa thấy Thủy Lân thì ánh mắt sáng lên chạy ra ngoài ngay.
Nàng ta vẻ mặt vui mừng nói:
"Thủy Lân công tử ngài tới tìm ta sao?"
Thủy Lân tay bắt vào ngực của nàng một cái rồi nói:
"Có phải cha ta bắt ngươi phục vụ cho tên kia đúng không?"
Nữ nhân kia uốn éo người rồi xà vào lòng của Thủy Lân miệng khẽ nói:
"Tất nhiên là có rồi nhưng Lan nhi làm sao lại dám phản bội công tử, gia chủ nói thì nói chứ người ta tất nhiên không chịu cho tên kia xâm phạm rồi."
Thủy Lân mỉm cười sau đó khẽ nói:
"Ta vẫn không tin để ta kiểm tra một chút."
Kiểm tra chỗ nào đó thì thấy vẫn khô ráo, Thủy Lân lúc này mới thở phào một hơi sau đó khẽ giọng nói:
"Ngươi như thế thì rất tốt, nếu đã trao thân cho bổn thiếu gia thì sống phải là người của ta chết cũng là ma của ta."
Lan nhi nghe thế thì vui vẻ nói:
"Lan nhi tất nhiên nguyện ý sống làm người của thiếu gia chết làm ma của thiếu gia."
Thủy Lân cười nói:
"Ngươi chắc không?"
Lan nhi nũng nịu nói:
"Người ta chắc chắn mà, thiếu gia phải tin ta."
"Sọt"
Thủy Lân mỉm cười nói:
"Ta tất nhiên tin rồi."
Lan nhi khóe miệng rỉ máu vẻ mặt không thể tin nhìn thẳng vào Thủy Lân đang cười, sau đó nàng nhìn xuống ngực mình thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tu-thanh-than/1184350/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.