Lâm Tống Tiện bắt chuyến tàu cao tốc tới, anh đặt một phòng khác trong khách sạn, sau khi Tống Oanh nói chuyện với nữ giáo viên ở cùng phòng, cô thu dọn đồ đạc sau đó dọn đồ tới.
Có thể lộ trình quá mệt, hoặc cũng có thể do quá muộn, Lâm Tống Tiện ôm cô rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Buổi sáng đã bị đồng hồ báo thức của Tống Oanh đánh thức, hôm nay là thứ bảy anh không phải đi làm, sau khi hai người dậy tắm rửa xong liền đến tầng tự phục vụ ở lầu một ăn sáng.
Thời gian đi huấn luyện cũng đã thống nhất, mọi người hầu như đều xuống lầu giờ không sai lệch nhau lắm. Lúc Tống Oanh đang cầm đĩa chuẩn bị gắp thức ăn cùng Lâm Tống Tiện, cô đụng phải một nhóm giáo viên cùng trường.
Đối mặt với quá nhiều ánh mắt, Tống Oanh hơi ngượng ngùng, đặc biệt là nụ cười như ngầm hiểu ý trên khuôn mặt của mọi người.
Một vài giáo viên trong đó trêu trọc.
"Tiểu Tống, ăn sáng cùng chồng sao?"
"Dậy sớm thật đấy." Có người nói đầy ẩn ý.
"Người trẻ tuổi thật sự khác biệt."
"..." Tống Oanh chỉ vào Lâm Tống Tiện, giải thích một cách mất tự nhiên.
"Anh ấy có chút chuyện vừa vặn tới đây."
"Hiểu hiểu."
Mọi người trước mặt gật đầu liên tục, Tống Oanh chỉ có thể mỉm cười lấy lệ, sau khi bọn họ rời đi, cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy đĩa ăn tìm vị trí ngồi.
Phía sau một cụm cây xanh, một nhóm giáo viên đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tu-xuan-oanh/281115/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.