Lần này A Thù nín thở, đôi tay thon nhỏ trắng ngần chống dưới gầm giường, lặng lẽ đếm nhịp tim, đếm tới năm trăm mới cẩn thận vén màn giường lên một góc, thoạt tiên từ dưới gầm giường nhìn lướt qua bên ngoài, sau đó chậm rãi bò ra.
Đêm khuya, trong phòng tối đen, chỉ có đôi chút ánh trăng chiếu vào cửa sổ, thoáng rọi sáng tầm mắt A Thù. Tấm váy trắng quệt đất dưới gầm giường, tóc tai bù xù, nàng thoạt nhìn hơi thảm hại, động tác lại nhanh nhẹn im ắng khác thường, như một nữ yêu mỹ lệ vậy.
Một âm thanh lại đột nhiên vang lên trong gian phòng trống vắng.
“Cô trốn dưới gầm giường làm gì”
Tim A Thù đập nặng nề, nàng quay phắt đầu lại, theo tiếng nhìn đến góc nhà, lúc này mới phát hiện không biết từ khi nào đã có một người đứng ở đó, y giống như hòa vào bóng đêm, A Thù nhất thời không thấy rõ dáng vẻ, chỉ có thể nương ánh trăng mang máng trông thấy y khoanh tay trước ngực, ôm một thanh đao nhọn thẳng tắp trong lòng.
A Thù chầm chậm đứng dậy, theo bản năng muốn lui một bước, tự dưng lại hơi sợ người này – dù âm thanh y nói chuyện rất ôn hòa, không hề nóng, cổ tay buông xuống gầy như một á thú vậy.
Trong bóng đêm người nọ ngước mắt lên, tuy không thấy rõ mặt y, A Thù lại nhạy bén cảm giác được ánh sáng trong đôi mắt ấy.
Chỉ nghe người kia hỏi: “Cô là ai Vì sao ở trong phòng Lộ Đạt… đốc kỵ”
Y nói như vậy, đồng thời tiến đến một bước.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tung-chi-dao/2418827/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.