Tiêu Mạc Ngôn ngây ngốc nhìn Hạ Linh Doanh, ánh mắt trợn tròn bộ dạng như đứa trẻ kia khiến cho Hạ Linh Doanh nhìn có chút rung động, nàng ôm lấy cổ Tiêu Mạc Ngôn, niễng chân hôn lên.
Bất thình lình bị bờ môi thơm tho làm cho mơ mơ màng màng , Tiêu Mạc Ngôn bị động để Hạ Linh Doanh hôn môi, bộ dáng nhu nhược hiếm có kia lại vấy lên ngọn lửa trong lòng Hạ Linh Doanh, mà nàng thì không chỉ đơn giản hôn môi như vậy, Hạ Linh Doanh thở hổn hển đưa tay lên, xoa chân phải Tiêu Mạc Ngôn, đi lên một chút, thăm nhập vào váy.
"Phu, phu nhân!" Tiêu Mạc Ngôn run run một chút vội vàng bắt lấy tay Hạ Linh Doanh, đây là ở ngoài đường lớn ah! Hạ Linh Doanh mặc kệ Tiêu Mạc Ngôn vẫn tiếp tục hành động, thậm chí còn nghịch ngợm cắn lên lớp áo trước ngực mềm mại của Tiêu Mạc Ngôn.
Tiêu Mạc Ngôn hấp một ngụm khí lạnh, mặt đỏ lên kinh ngạc nhìn người trước mắt, đây là phu nhân sao? Nếu không ngăn cản chắc sẽ ở trước mắt bao nhiêu người trình diễn xuân cung đồ*, Tiêu Mạc Ngôn cắn môi đè lại tay Hạ Linh Doanh không cho nàng cử động, cau mày đồng tử nhìn chằm chắm ánh mắt của nàng. Tiêu Mạc Ngôn rất muốn biết phu nhân có phải bị cái gì nhập hay không, như thế nào lại có hành động "kích thích" như thế?
*xuân cùng đồ: làm chuyện ấy
Hạ Linh Doanh hưng trí bừng bừng nhìn khi dễ bộ dáng thẹn thùng của Tiêu Mạc Ngôn, lông mi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-va-thu-can-gi-lam-kho-nhau/2059798/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.