Tiêu Mạc Ngôn hoàn toàn bị chọc giận, thế nào, con nhóc này là muốn cùng cô tranh cãi?
Tô Tích Nhan không chịu thua nhìn Tiêu Mạc Ngôn, lần này cho dù cô có liều mạng cũng phải đấu với Tiêu tổng một trận, dựa vào cái gì mà chị ấy ôm thù cá nhân hại cô cùng Tĩnh Mạc xa cách lâu như vậy, nỗi khổ tương tư này chị ấy đền bù được sao? Đền bù nỗi sao!
Chu Bình Như cảm nhận được không khí căng thẳng giữa hai người, không khỏi có chút lo lắng, cô sốt sắng nhìn về phía Hạ Linh Doanh và Hà Tĩnh Mạc mà choáng váng. Hà Tĩnh Mạc thì cẩn thị tỉ mỉ lọc phần xương cá ngon lành, còn Hạ Linh Doanh lại cúi đầu dùng điện thoại, nhìn xem chương trình giảng dạy của ngày mai, hai người đều làm một bộ dáng thấy nhưng không trách.
"Tiểu Tô Tử, em có biết bây giờ em đang ở đâu không?"
Tiêu Mạc Ngôn nheo mắt lại, bắt đầu giao chiến lần thứ nhất, lấy thế chủ uy hiếp đe dọa. Tô Tích Nhan không buồn bận tâm thái độ này của cô ấy, nhíu mày: "Ở Bắc Kinh thì đã sao? Lẽ nào chị muốn ăn thịt tôi?"
Hà Tĩnh Mạc vẫn đang ăn cá ngẩng đầu lên, mặt không chút thay đổi liếc mắt nhìn Tiêu Mạc Ngôn, Tiêu Mạc Ngôn hắng giọng một tiếng, uống một ngụm Coke. Ánh mắt của người con gái này thật đáng sợ, giáo viên trong truyền thuyết không phải đều rất dịu dàng sao, làm sao lại có loại tàn bạo như vậy.
"Được rồi, Tiêu, người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-va-thu-can-gi-lam-kho-nhau/2059867/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.