Khương Hồng Sinh trầm ngâm một lát rồi nói: “Hôm nay cháu nói với chú chuyện này, chú không thấy bất ngờ.”
Câu nói này khiến Bùi Sâm ngơ ngẩn.
Khương Hồng Sinh đặt tay lên thành ghế sofa: “Lần trước dì và chú đến Lạc Ba, Thanh Diễn cũng đã nói những lời tương tự.”
Bùi Sâm không ngờ rằng trong lúc hắn còn đang do dự không biết có thể cho Khương Thanh Diễn được gì, thì anh đã thổ lộ tình cảm của mình với ba mẹ.
Nhiệt độ trong phòng ấm áp, từ chỗ ngồi có thể nhìn thấy vườn hoa phía sau biệt thự. Ánh trăng treo lơ lửng trên bầu trời, trong không gian yên tĩnh này, Bùi Sâm gần như có thể nghe thấy tiếng thở gấp và nhịp tim mình đập rộn ràng.
“Bùi Sâm,” Khương Hồng Sinh ngồi thoải mái: “Cháu đặc biệt đến đây, chứng tỏ cháu coi trọng mối quan hệ này. Bỏ qua sự ngưỡng mộ của chú trong kinh doanh thì với tư cách là ba của Thanh Diễn, chú cần hỏi cháu vài câu.”
Chủ đề chuyển hướng, hai người không còn bàn về chuyện làm ăn nữa. Đối với Khương Thanh Diễn, Bùi Sâm càng thận trọng và nghiêm túc hơn, hắn đặt chén trà xuống: “Chú cứ hỏi.”
Khương Hồng Sinh nói: “Nghe nói Đoá Đoá là cháu nhận nuôi, lần trước chú cũng đoán được xu hướng tính dục của cháu. Tình cảm của các cháu sẽ phải đối mặt với nhiều thứ hơn người khác. Cháu và Thanh Diễn đến với nhau, đã thực sự suy nghĩ kỹ chưa?”
Bùi Sâm rõ ràng không phải kiểu người dễ dàng nói lời yêu thương. Khương Hồng Sinh không mong đợi nghe được lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-xem-moc-chi-huong-bac/2787436/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.