Kỳ Nam ngơ ngác nhìn mấy người bên cạnh ghế sô pha, ngay cả Trần Ký đi tới cũng không hay biết. Mãi cho đến khi cánh cửa kính bị gõ hai tiếng, anh mới giật mình hoàn hồn, ngẩng đầu liền chạm ngay ánh mắt Trần Ký.
“Sao không vào trong?” Trần Ký vừa đi tới vừa mở cửa, hơi ấm trong phòng liền phả ra ngoài. Kỳ Nam ngập ngừng một chút rồi cũng bước vào theo.
Phụ nữ thì ai mà chẳng thích hóng chuyện. Thanh Lan đã sớm nghe Khương Thanh Diễn nhắc đến mối quan hệ giữa Trần Ký và Kỳ Nam, thấy chàng trai trẻ đẹp trai đi vào sau lưng Trần Ký, bà lập tức mỉm cười ngồi thẳng dậy nhìn qua, ánh mắt rõ ràng đang chờ đợi được giới thiệu.
“Dì ơi, đây là Kỳ Nam.” Trần Ký mỉm cười khoác tay lên vai Kỳ Nam, rồi khẽ nói bên tai cậu: “Đây là ba mẹ của Thanh Diễn, chú Khương và dì Thanh Lan.”
Bình thường Kỳ Nam rất biết cách ăn nói, nhưng lúc này lại có chút lúng túng đứng cạnh Trần Ký. Anh biết rõ vẻ mặt mình lúc này nhất định là vừa cứng đờ vừa gượng gạo, nhưng chẳng hiểu sao anh lại như mắc chứng không khống chế được biểu cảm, phải cố gắng lắm mới nặn ra được một nụ cười: “Cháu chào chú dì ạ.”
Thanh Lan mỉm cười quan sát Kỳ Nam, rồi quay sang nói với Khương Hồng Sinh: “Trước giờ vẫn hay nghe người Dương Châu đều có nét đẹp, nhưng giwof nhìn lại, người Lạc Ba cũng đâu kém cạnh gì. Bùi Sâm nhà mình đẹp trai đã đành, giờ thêm tiểu Kỳ nữa.”
Từ nhỏ đến lớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-xem-moc-chi-huong-bac/2787459/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.