Dưới tác dụng của cồn và thông tin đột ngột đến, mong muốn giấu kín ở đáy lòng đã phá vỡ lý trí của cô, thôi thúc cô nói ra câu nói đó.
Thời gian như ngừng trôi, bầu không khí như bị đông cứng lại, bọn họ lẳng lặng nhìn nhau không nói gì.
Từng giọt, từng giọt nước mắt từ đuôi mắt cô gái chảy xuống, lướt qua gò má, rơi xuống cần cổ.
Gió lạnh thổi qua thổi tung mái tóc dài đến eo của cô gái.
Cô nhìn cặp mắt đen như mực của Lục Yến Thần, giống như lông chim rơi xuống mặt nước tĩnh lặng, lập tức bị nuốt chửng không chút lăn tăn gợn sóng nào.
Khương Dư Miên nhắm mắt lại.
Cô thua rồi, thua sạch.
“Miên Miên.” Hồi lâu sau, cuối cùng thì người kia cũng lên tiếng: “Tình cảm em dành cho anh chỉ là hiệu ứng cầu treo(*) mà thôi.
(*) Là một thuật ngữ tâm lý học được sử dụng để mô tả các hiện tượng phân bổ sai của kích thích. Khi một người đang ở trong trạng thái hoảng loạn, sợ hãi và hồi hộp như đi trên cầu treo nhìn thấy một người khác thì người đang hoang mang kia sẽ lầm tưởng là mình yêu đối phương.
Cô mở mắt, giọng nói nức nở đan xen sự chua xót: “Anh có thể không thích em nhưng tại sao lại phải phủ nhận tình cảm của em?”
Người đàn ông kiêu ngạo kia lại dễ dàng cúi đầu: “Xin lỗi em.”
Khương Dư Miên bướng bỉnh nhìn anh: “Anh đã từng nói, chuyện bản thân không làm sai không cần phải xin lỗi, vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thua-boi-dong-long/1472418/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.