"Hu...!hu mình thất tình rồi!"
Ôn Lĩnh an ủi An Nhược cả tối, An Nhược vẫn không chịu ngừng khóc, đến khi cô không còn kiên nhẫn nữa, thầm mắng, đến khi nào An Nhược mới chịu sửa cái tật xấu này cơ chứ?
"Được rồi! Cậu đừng có khóc nữa, cậu với người ta cũng có quan hệ gì đâu!"
An Nhược bị Ôn Lĩnh mắng, lập tức ngây người, cô nhìn Ôn Lĩnh mà ngây ngốc.
Vào lúc Ôn Lĩnh cho rằng cuối cùng cũng đã ngừng thì không biết thế nào mà nước mắt An Nhược lại rơi xuống, "Ô...!Ôn Lĩnh, mình lớn từng tuổi này rồi mà còn chưa biết yêu là gì, mình thật khổ quá mà!"
An Nhược lại nhào lên người Ôn Lĩnh, Ôn Lĩnh muốn định đẩy cô ra, liền nghe được giọng nói nghẹn ngào, "Chuyện yêu đương không thành, mình lại bị mẹ bức hôn."
"Mình sắp 30 tuổi rồi, bằng tuổi với cậu, con cũng sắp đi học cả rồi.
Nếu mình không tìm được đối tượng, chỉ có thể tiếp thu sắp xếp của mẹ."
Hoá ra, cái hôm An Nhược bị ép đi xem mắt, đã cãi một trận lớn với mẹ, mẹ An Nhược nói nếu trước 30 tuổi còn không kết hôn, thì đừng đi làm diễn viên nữa, phải nghe lời bà về nhà tìm người kết hôn.
Lúc đó An Nhược cũng khó ở, mạnh miệng mà đáp ứng.
Ôn Lĩnh vốn định mắng An Nhược, nhưng sau khi nghe An Nhược thật khổ, cô chỉ có thể vỗ vỗ lưng mà trấn An Nhược.
Lần này là khóc thật, Ôn Lĩnh cảm giác trên cổ mình đều là nước mắt của An Nhược.
Mỗi nhà mỗi cảnh, tình cảm của An Nhược
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thua-co-ma-nhap/510964/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.