Tiết Thải Tảo thật ngờ, cái tên nhãi ranh mò đến cửa động phủ nữa, mà còn nhanh đến như .
Thời gian: Sáng sớm, nửa tháng .
Địa điểm: Trước cửa động phủ của nàng.
Tiết Thải Tảo chỉ cảm thấy huyết áp trong mà dâng cao.
Một thiếu niên vận y phục đen nhánh, lúc đang cuộn tròn ngủ say sưa ngay cửa động phủ nàng. Bị nàng lặng một lúc lâu cũng chẳng tỉnh dậy.
Đến khi nàng nhẹ nhàng đau ngứa mà quất cho một roi, mới giật nảy , trừng to hai mắt.
Phát hiện là nàng, thiếu niên vội vàng lộ vẻ mặt nịnh nọt, tự giác kéo ống quần dậy, lấy lòng: “Sư tỷ, … động phủ của , chỉ là ở bên ngoài đợi một lát thôi.”
Hắn đoạn, còn cẩn thận dùng tay vạch một vòng nho nhỏ quanh chỗ , thành thật khai báo: “Chỗ , sẽ tự dọn sạch, tuyệt đối làm bẩn nơi .”
Tiết Huyền trong lòng nghĩ: "Hỏng , tối hôm qua đầu tiên theo tới tận cửa động phủ của sư tỷ, kích động quá nên ngủ quên mất."
Rõ ràng lẽ chuồn lúc trời còn sáng.
Hắn thầm mắng chính bất cẩn, tự trách hối hận.
Trong đầu, thần thức quỷ dị lạnh lẽo buông lời châm chọc: "Chậc… thế thì chán ghét thậm chí là g.i.ế.c đấy."
Tiết Huyền cắn môi, cách nào phản bác.
Hắn cúi đầu, dáng vẻ vô cùng ủ rũ, tựa như con ch.ó nhỏ chủ nhân trách phạt.
Sau đó liền túm cổ áo nhấc lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tiết Thải Tảo mặt mày trầm xuống, lạnh lùng hỏi: “Ngươi tu luyện ẩn tung thuật bao lâu ? Trước đây từng sư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-phuc-benh-kieu-han-te/2783508/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.