Tiếng cười bỗng truyền tới, khiến Tiểu Tiểu và Lân vương đều ngây ra, lúc quay đầu, liền thấy đám người đông đảo phía sau, cầm đầu dĩ nhiên là cái tên Dạ Hoặc đáng ghét kia. Lân vương cau mày không vui, định nổi đóa lên, Tiểu Tiểu kéo tay hắn một cái, ngăn hắn lại:
“Ơ, Dạ Hoặc à, muộn thế này rồi ngươi không đi ngủ, tinh thần không tệ nhỉ!”
Tiểu Tiểu cười xán lạn, mở miệng đùa giỡn, Dạ Hoặc khó hiểu nhíu mày, người con gái này, không thể đột nhiên lại ăn nói dễ nghe vậy được, nhất định đang giở trò quỷ gì đây, có điều, bất kể nàng dự tính ra sao, y đều có phòng bị, còn sợ nàng nữa chắc?
Phụ nữ mà, tuy rằng nhắm mắt cũng tóm được cả một mớ, nhưng người con gái thú vị như nàng thì chỉ có duy nhất một người, y sẽ giữ nàng lại, từ từ chiếm lấy trái tim nàng.
“Tiểu Tiểu nè, nàng lại không ngoan rồi. Đêm hôm khuya khoắt thế này, nàng ra đây làm gì? Còn Lân vương nữa, ngài nói xem Tiểu Tiểu đã là người phụ nữ của ta rồi, ngài đến góp vui làm quái gì thế?”
Dạ Hoặc quẳng cho Tiểu Tiểu một cái nháy mắt, miệng càng nói ra những lời mờ ám không rõ, Tiểu Tiểu trước tiên ngây ra một lúc. Cảm thấy Lân vương nắm tay nàng chặt hơn chút, nàng thầm than một tiếng, biết ngay là tên Dạ Hoặc này chẳng phải thứ tốt lành gì, sao mình còn ngốc như thế chứ? Sao y có thể nói ra những lời có lợi với mình được?
“Ngươi đừng ăn nói lung tung. Tiểu Tiểu là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/615113/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.