Nam Cung Cẩm trên mặt hoảng hốt lo sợ, thân ảnh Cố Thủy Nhu yếu ớt vô lực ngã xuống làm hắn nhớ tới mẫu phi, Cố Thủy Nhu cùng mẫu phi năm đó thật sự rất giống rất giống.
Lòng hắn đau xót bước nhanh tới gắt gao ôm Cố Thủy Nhu vào ngực. Thủy Nhu, hắn không phân biệt rõ trong lòng đau là bởi vì mẫu phi thiện lương hay bởi vì Cố Thủy Nhu, hắn lúc này cũng không để tâm mà tra cứu.
Cố Thủy Nhu sắc mặt khẽ biến thành tái nhợt, ánh mặt trời mỏng manh nhẹ chiếu mang theo hơi thở gầy yếu phảng phất như chạm nhẹ liền vỡ tan.
Nam Cung Cẩm ôm nàng lòng trở nên mềm mại, Thủy Nhu mới là nữ tử hắn nên yêu, cùng mẫu phi thiện lương giống nhau, là một nữ tử dịu dàng, hắn không được phép tổn thương nàng.
"Người đâu. Đem Vương phi giam giữ thật tốt ở Lãnh Nguyệt cư, không được để nàng rời đi nửa bước. Về chuyện sát thủ chờ Thủy Nhu tốt lên bổn vương sẽ truy xét thêm." Nam Cung Cẩm mặt không chút thay đổi nhìn thị vệ phía đối diện truyền mệnh lệnh sau đó ôm Cố Thủy Nhu rời đi thủy chung không liếc mắt nhìn Chân Linh một cái.
Chân Linh nhìn bóng dáng Nam Cung Cẩm ôm Cố Thủy Nhu rời đi lạnh lùng cười, khóe miệng thản nhiên giơ lên ý cười trào phúng. Cố Thủy Nhu ngươi thích diễn trò như vậy đêm nay Chân Linh ta sẽ hảo hảo cùng ngươi diễn.
Chân Linh tự đánh giá nàng không phải là người lương thiện gì, Cố Thủy Nhu thế nhưng nhiều lần công khai phạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-cot-an-sung-khi-phi-chi-muon-nang/51654/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.