"Kẻ vô dụng ta điều chán ghét."
Trương Tĩnh Hân hít một ngụm khí lạnh, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ: "Ngươi nói như vậy có chút quá đáng đi, mới vừa lợi dụng người ta xong thì đã nói người ta vô dụng? Học tỷ ngươi trái lại suy nghĩ thật kỹ...."
Đang nói chuyện Trần Thiên Ngữ đẩy cửa bước vào, Trương Tĩnh Hân đem lời nuốt trở vào, nói với nàng: "Đã trở về? Ăn no không? Chúng ta có thể trở về rồi."
Trần Thiên Ngữ nhìn Đường Ninh, nói với Trương Tĩnh Hân: "Nhanh như vậy đã đi? Không ôn chuyện với học tỷ ngươi sao?"
Đường Ninh nói: "Các ngươi hôm nay cũng mệt mỏi rồi về nghỉ ngơi sớm một chút đi. Nếu như ngày mai có rỗi rãnh mời trở lại Nghiễm Lăng Thực Quán, còn có món ngon Trần tiểu thư vẫn chưa thưởng thức qua."
Trần Thiên Ngữ vừa muốn nói Đường tiểu thư ngươi thực sự có chút khách khí, Trương Tĩnh Hân liền tự ý đáp ứng: "Được, tối mai lại đến ăn tối."
Trần Thiên Ngữ: "...."
Đường Ninh sai người lái xe đưa hai người bọn họ quay về khách sạn, đứng ngoài xe chúc ngủ ngon, xe chậm rãi chuyển động, chạy trên đường lớn.
Trần Thiên Ngữ có chút ngột ngạc, cả ngày hôm nay nàng giống như một kẻ bị người ta đùa bỡn xem náo nhiệt.
"Trương lão bản." Việc này không nói thật khó chịu: "Ngươi nói vị học tỷ này của ngươi có phải đã hiểu lầm gì không?"
Trương Tĩnh Hân nghi hoặc: "Nga? Hiểu lầm cái gì?"
"Ta thấy nàng vừa bắt đầu lền hướng về phía ta giương cung bạt kiếm, sau lại ăn một bữa cơm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-sac/487536/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.