Chẩm Toàn với Lâm Tuệ đều tái mặt, Chẩm Khê cúi đầu, môi mím chặt.
Lâm Chinh ngu xuẩn đến mức hoàn toàn không giống như là do Lâm Tuệ sinh ra, không biết tiến lùi lại còn cộc cằn, giống như trong đầu chỉ toàn bã đậu vậy.
“Mày nói cái gì?” Chẩm Toàn đột nhiên quát to.
Câu nói này của Lâm Chinh không khác gì đã vả cho ông ta một cái đau điếng, khiến ông ta lập tức nhớ tới những lời bàn tán sau lưng mình.
“Cái tên thợ điện Chẩm Toàn ấy, đúng là thằng mất nết. Lúc vợ mang thai còn đi gian díu với đàn bà có chồng, khiến cho cô vợ tức giận đến mức khó sinh, sinh xong chưa được bao lâu liền lìa đời. Còn thằng cha đấy quay đầu một cái liền cưới con mụ lăng loàn kia, vứt con gái ruột của mình cho bà ngoại nuôi, mấy năm rồi mà cũng không quay về thăm lấy một lần. Con mụ kia còn đèo bòng một đứa con với chồng trước, ấy thế mà thằng đó lại còn đối xử như con trai ruột thịt, cái sừng cắm trên đầu kia cao lù lù như vậy mà không thấy, đúng là mắt mù mà.”
Chẩm Khế vô cùng rõ ràng, con người Chẩm Toàn không moi ra được tí tẹo lương tâm nào, thế nhưng lại coi trọng sĩ diện hơn bất kỳ ai.
“Mày nói cái gì? Nói lại lần nữa tao nghe xem!” Chẩm Toàn gào lên, gần như đã lạc giọng.
Lâm Tuệ sợ hãi, lập tức đánh mấy cái nữa lên lưng Lâm Chinh, nói: “Con nói hươu nói vượn cái gì thế, Chẩm Khê cũng là em gái của con, sau này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-tap-sinh-than-tuong/333605/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.