“Sự thật về thành phố tội ác”
…
Lời nói của Chung Ý Viễn như sấm sét giữa trời quang, khiến ai nấy đều kinh hãi.
Mọi người lập tức nghĩ ngay đến tình huống đêm qua.
Người phản ứng đầu tiên chính là thực tập sinh bị mất một vạch đen giống như Chung Ý Viễn.
Cậu ta cũng nhận ra điều khác thường, càng khẳng định suy đoán của Chung Ý Viễn.
“Chờ chút, bà tôi đâu? Bà tôi đi đâu rồi?”
[Chẳng lẽ mục đích ban đầu của phó bản này là khiến các thực tập sinh cắt đứt ràng buộc với người thân, mới được ở lại phó bản sao?]
[Trời đất ơi, dù biết giả nhưng cũng đâu thể tự tay giết người thân của mình chứ! Huống chi những NPC đó còn mang ký ức của bọn họ… Nghiêm túc mà nói, điều này chẳng khác gì tự tay mình giết cả, haiz!]
[Tôi biết ngay phó bản cấp S này không đơn giản vậy mà.
Lúc trước tôi còn đang nghi ngờ, sao hệ thống chủ tốt bụng cho phép thực tập sinh bỏ thi giữa chừng ở lại đây chứ, còn được quyền đổi ý chọn trở về vòng lặp vô hạn bất cứ lúc nào, tiên sư nó, muốn ở lại thì phải giết người thân của mình, cạn cmn lời!]
NPC bị Chung Ý Viễn chất vấn lau nước mắt, “Con ơi, chúng ta không trách con, nếu có thể dùng tính mạng của chúng ta để đổi lấy mạng sống của các con, chúng ta thật sự rất sẵn lòng làm thế.”
Những NPC khác cũng lặng lẽ gật đầu, ánh mắt bọn họ tràn ngập vẻ hiền từ chan chứa.
Tông Cửu nhíu mày, “Ý các người là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-tap-sinh-vo-han/1406140/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.