Căn phòng xưa không có nhiều nét thay đổi, vẫn màu trắng tinh khôi, vẫn hương oải hương dịu ngọt, nó như cảm thấy được trở về ngày xưa, cái ngày mà nó nằm trong vòng tay ba mẹ nhõng nhẽo rồi kéo cả anh hai lên ngủ cùng, cái ngày mà sáng sáng nó cố làm con sâu ngủ để ba mẹ và anh hai đến đánh thức.'Cốc cốc...'
Tiếng gõ cửa ngân dài, kèm theo là giọng nói của chị Ngân:
- Sa Sa, ăn cơm nào em!
Nó khẽ đưa tay lau dòng nước mắt trên mặt, với tay lấy một chiếc váy trong tủ, vừa làm vừa nói:
- Đợi em lát, em ra ngay!
Thay đồ xong, nó xuống nhà, chị Ngân và Lão Tâm đã đợi sẵn.
-Tiểu thư-Lão Tâm kéo ghế cho nó xong đứng sang một bên, nó cười nhẹ và bảo Lão:
-Con với bác đâu phải người lạ, bác ngồi xuống ăn cùng con, cả chị Ngân nữa!
Ngần ngừ một lát, Lão cũng ngồi xuống, chị Ngân đi vào bếp bê đồ ăn ra xong cũng ngồi xuống cùng ăn. Cả bữa ăn bác quản gia cùng chị Ngân liên tục hỏi thăm nó làm nó trả lời méo cả miệng, lại còn nói nó càng ngày càng gầy rồi bắt nó ăn bao nhiêu là thức ăn, nó chỉ biết cười méo xẹo, than nhẹ:
-Cứ ở với hai người chắc em thành con heo quá. Làm ơn tha cho em ....!
-KKKKKKhônggggg...!
Cả hai người đồng thanh rồi nhanh chóng gắp cho nó thêm một bát thức ăn đầy ú ụ, nó nhìn đám thức ăn mà chỉ muốn xỉu.
***
Trong phòng làm việc của ba nó...
-Tiểu thư! Đây là hồ sơ của tiểu thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-tinh/591615/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.