Chương 2: Ngày thứ hai – ‘Sơ’ làm chồng người * Lúc này, Trương Sơ Việt đang bị một đám người lớn tuổi ở làng họ Ôn vây quanh. Một ông lão răng rụng gần hết, cười híp mắt nói: “Sơ Việt à, chuyện cưới xin giữa con và A Tễ đã xong, lời giao ước giữa hai nhà ngày trước cuối cùng cũng trọn vẹn. Nếu không, nhà họ Ôn bọn ta lại mang tiếng mắc nợ nhà con đấy.” Nói xong, ông lại nâng ly rượu cụng một cái. “Ông chú của con ngày xưa cưới cô gái làng họ Trương mà chẳng tốn một đồng sính lễ nào. Hồi đó, ai cũng nghĩ tiến bộ, bảo rằng sau này nhà họ Ôn có con gái thì gả sang nhà họ Trương là được, cũng chẳng cần sính lễ.” “Bộp!” Cái lược trên tay Ôn Tễ bị đập mạnh xuống bàn. Cô quay đầu nhìn mẹ mình, nói: “Cái này mà gọi là tiến bộ sao? Chẳng phải giống kiểu đổi vợ thời xưa à?” “Trời ơi!” Mẹ cô lại tỉnh bơ cãi: “Thời xưa gọi là cha mẹ đặt đâu còn ngồi đó. Chẳng phải trước đây mày và Sơ Việt đã có qua lại rồi sao?” “Ồ, ý mẹ là cái kiểu hồi con ba tuổi, anh ta từng bế con ấy hả?” “Thế hồi mày chọn ngành học đại học, chẳng phải mày còn hỏi ý kiến cậu ấy sao?” “Đó là gọi điện thoại!” Ôn Tễ bĩu môi, thổi phù một cái làm bay lọn tóc ướt trên trán. “Không thèm tết tóc nữa, tóc chưa khô, con kẹp tóc ra sau tai là được.” “Mày tùy tiện thế hả? Hôm nay là lễ hỏi đấy!” “Mẹ còn tùy tiện hơn! Đây là chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuo-moi-lam-chong-thuong-quan-thuong-hoa/2842339/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.