Tôi chỉ dám dùng lời nói dối để nói thật.
Cô ấy lại dụi mắt trước mặt tôi:
“Vậy lần này chị muốn đi đâu?”
“Tôi muốn quay về nơi mình từng sống khi còn nhỏ.”
Chỉ mất hai tiếng đi xe, tôi đã đến ngôi nhà cũ thời thơ ấu.
“Chị Chúc Uyển, trợ lý của chị đâu rồi?”
Trợ lý của tôi là một chị gái hiền lành chất phác, đôi khi đi theo tôi còn tạo ra mấy khoảnh khắc viral.
“Cô nói Vũ Lệ à? Tôi bảo cô ấy đừng theo tôi nữa.”
“Vậy… cô ấy biết bệnh tình của chị sao?”
Tôi cười phá lên:
“Cô đoán xem tôi lấy lý do gì? Người đã theo tôi lâu như vậy, sao có thể không nhận ra điều gì đó bất thường?”
Tôi ngồi nghiêm chỉnh trước máy quay, điềm đạm nói:
“Tôi cũng nói dối. Tôi nói vì quá yêu Lục Kiêu, mà chuyện ngoại tình khiến tôi và anh ấy chia tay, nên tôi bị trầm cảm. Tôi rút khỏi giới giải trí để chữa bệnh.”
“Cô ấy tin à?”
“Sao mà tin được. Cô ấy và chị quản lý của tôi, chị Lý còn kéo tôi lại mà khóc, nói sẽ đưa tôi đi khám. Tôi bảo hãy cho tôi chút thời gian, tôi sẽ tự đi khám. Tôi đi chơi một thời gian rồi sẽ quay về.”
“Chị nghĩ họ có nhận ra không?”
“Chuyện tôi bị rụng tóc thì sao mà giấu nổi. Tôi cứ nghĩ mình nói dối khéo lắm…Thế mà một ngày nọ, chị Lý bảo tôi: ‘Chị không cần em kiếm được bao nhiêu tiền, chị chỉ cần em sống tốt.’”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuoc-phim-cuoi-doi/2697062/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.