Thẳng đến buổi chiều, người ta chờ đợi mới xuất hiện.
Ngồi trong bóng tối, tuy chỉ có một chút tiếng động, lại truyền đi thật xa, thật xa. Ta nghe cuối hành lang truyền tới tiếng cửa sắt mở ra, mang theo một trận gió lạnh, xen lẫn một mùi hương thoang thoảng. Ta nghĩ, rốt cuộc nàng ta đã tới rồi sao?
Mùi hương thanh nhã cao quý như vậy, chỉ có quý nhân trong cung mới xứng đáng có được, ví dụ như hoàng hậu.
Ta lắng nghe tiếng châu ngọc va vào nhau trên người nàng, lẳng lặng chờ đợi nàng đi tới. Dưới tình huống gặp mặt như vậy, có lẽ nàng sẽ không tiền hô hậu ủng, gương mặt cũng sẽ không trưng ra nụ cười hiền hòa giả tạo?
Ta ngồi ngay ngắn ở trên giường, nhìn thấy nàng một thân một người khẽ cau mày dần dần đi tới. Mùi trong phòng giam này giống như giường ta từng ngủ nhiều năm trước, chỗ nào cũng hôi, muốn xua cũng xua không hết.
Sáng sớm, nàng còn mặc cung phục màu tối, nhưng lúc này, trên người nàng lại là một thân trắng thuần, chắc hẳn tin tức thái hậu băng hà sớm đã truyền ra ngoài. Giống như ta, trên đầu nàng không cắm châu thoa, gương mặt chưa điểm son phấn. Hai bên không có người trông giữ, ta cũng không giống ngày xưa thấy nàng liền không ngừng thi lễ, chỉ lẳng lặng nhìn nàng dần dần tới gần.
Ta không hiểu, nữ nhân có quyền thế cao nhất triều đại này, vì sao phải đuổi tận giết tuyệt ta? Hôm nay, sẽ có đáp án chăng?
“Xem ra bất luận Ninh chiêu hoa ở nơi nào cũng đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-cung/876395/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.