Tiêu Tuyết bước vào căn biệt thự.
Cảm giác rộng lớn của căn nhà sao lại có chút quen thuộc đối với cô đến vậy.
Ngay cả mùi hoa nhài phản phất này cũng thật quen.
Tiêu Tuyết đưa tay sờ nhẹ lên chiếc ghế sofa, chiếc ghế mềm mại khiến cô vô cùng thích."Cô có cảm thấy quen không?" Mạc Lăng lên tiếng hỏi.Tiêu Tuyết quay người nhìn lại cô vui vẻ nói "Tôi không hiểu tại sao nhưng thật sự tôi cảm giác rất thích nơi này"- "Cô thích là được"Hàm Quang không lên tiếng như lại đưa tay vẫy về phía cô.
Tiêu Tuyết như hiểu ý, cô nhẹ nhàng đi tới chỗ anh.
Hàm Quang mới ghé nói nhỏ "Cô có muốn xem phòng của mình không?"Tiêu Tuyết thích thú, cô gật đầu liên tục.Đúng lúc này, từ trong nhà vị quản gia bước ra ngoài, trông thấy Tiêu Tuyết ông vô cùng mừng rỡ, ông tiến tới rưng rưng nước mắt "Tiêu Tuyết, cô đã về rồi"Thấy người đàn ông này cô liền có thiện cảm ngay, một cảm giác ấm áp kì lạ...!Chỉ tiếc rằng lại không thể nhớ ra ông là ai.Hàm Quang vội lên tiếng: "Để tôi dẫn Tiêu Tuyết lên phòng, quản gia phiền ông đun cho Mạc một ấm trà nhé.
Tôi sẽ xuống ngay" nói xong, anh cũng dẫn Tiêu Tuyết lên phòng.Trời ơi, căn phòng này rộng quá đi.
Tiêu Tuyết đưa ánh mắt đầy ngưỡng mộ nhìn xung quanh.
Mùi hương này...!Mùi của Mạc Lăng? Là mùi hương của hoa oải hương, Tiêu Tuyết càng lúc càng thấy mình bị hút vào đây một cách kì lạ.
Thân quen quá...Hàm Quang đi tới mở cửa, bên trong là phòng đựng quần áo.
Quần áo đã được xếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-ha-ky-duyen/397136/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.