Ngủ một giấc đến tận tối mịt, Tập Ngọc bị Niệm Hương làm cho tỉnh giấc, hắn nhanh tay nhanh chân chơi đùa tóc nàng, thấy nàng mở mắt, nhanh tay bỏ ra, đỏ mặt nhìn nàng.
” Sao lại không ngủ?”
Tập ngọc ôn nhu hỏi , thay hắn vén đầu tóc rối bời. Niệm Hương vẫn nhìn nàng cười, vẻ mặt an tĩnh, thực nhìn không nhận ra hắn là cái kẻ ngốc. Tập Ngọc bị hắn nhìn đến mặt đỏ, nhẹ nhàng đánh hắn một cái
“Đừng nhìn, vừa tỉnh ngủ xấu muốn chết.”
Niệm hương vẫn cười, cầm tay nàng, bỗng nhiên tiến tới bên môi nhẹ nhàng hôn, hiển nhiên hắn cũng không biết cái gì gọi là hôn, chính là há mồm nhẹ nhàng cắn ngón tay của nàng, giống như một tiểu cẩu làm nũng.Hắn lộ ra vẻ mặt đầy yêu thương, đối với nàng kìm lòng không nổi.
Tập Ngọc cười khanh khách kéo tay ra:
“Rất ngứa, đừng cắn. Đói bụng rồi sao? Chúng ta đi xuống ăn cơm được không?”
Niệm Hương gật gật đầu, bỗng nhiên ôm lấy cổ của nàng, hôn lên mặt nàng rồi dần đi xuống, lúc này đây mới hôn, môi mềm nhẹ chạm vào nhau, lại nhìn hắn từ mặt đến cổ đều đỏ.
Tập Ngọc đầu tiên là ngẩn ngơ, sau lại lại nhịn không được thẹn thùng, nhìn hắn mỉm cười, kéo hắn đứng dậy, mang nước ấm, thay Niệm Hương tắm rửa gội đầu, thay quần áo sạch sẽ, tóc cũng chỉnh tề, nhìn qua tựa như một nam tử trẻ tuổi văn nhã đích thực.
“Ngươi nhìn đẹp lắm, Niệm Hương. Là ta tốt số gặp ngươi, con người thiện lương nhất.”
Tập Ngọc ôn nhu nói xong, thay hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-hoa-tiec-ngoc/996742/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.