13 Im lặng bao trùm trong chốc lát. Ta nhìn vào đôi mắt sáng ngời của hắn. Chưa kịp mở miệng thì nước mắt đã rơi xuống. Không biết hắn làm sao lại nhìn thấu lòng ta, ta bỗng dưng luống cuống, quay mặt đi. "Thế tử đừng nói những lời khiến người ta hiểu lầm như vậy." Ánh mắt của Cố Triệu Ngang dịu dàng, nhẹ lau đi những giọt nước mắt nơi khóe mắt ta. "Nàng cứ hiểu lầm đi." "Bởi vì nàng nghĩ rằng hiểu lầm, thế nhưng lại chính là trái tim chân thành của ta." Hắn dùng ngón tay cái gãi nhẹ lòng bàn tay ta, ra hiệu bảo ta nhìn hắn. Sau đó, từng chữ từng lời nói ra: "Chu Cẩm Diệu, ta thích nàng." "Mặc dù thời điểm không đúng lắm, mặc dù có chút chậm trễ, nhưng ta nhất định phải nói với nàng." Trong chốc lát trở nên ngây người. Cố Triệu Ngang đưa cho ta vài cuốn sổ. Đây là những việc hắn ghi lại khi mới sống lại. Ta lật từng trang, mới phát hiện ra. Hóa ra trong kiếp trước, Cố Triệu Ngang không phải là người lạnh lùng như ta tưởng. Việc cứu mẫu thân ta khỏi bệnh tật bằng Tuyết Chi ở Hàn Sơn, không phải tất cả người trong gia tộc đều đồng ý nhưng hắn đã hành động trước, đưa thuốc cho ta, vì vậy mà bị phạt bằng gia pháp. Một số người trong phủ không kính trọng ta cũng đều đã bị Cố Triệu Ngang xử lý, mà ta luôn tưởng rằng họ tự nguyện cáo lão hồi hương. Sau đó, khi ta được phong cáo mệnh cũng là hắn cố ý cầu mà được, không phải do ta tưởng rằng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-lan-chu-bat-thuc-pha/1382881/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.