Phiên ngoại: Góc nhìn của Cố Triệu Ngang ở kiếp trước 1. Ta chưa từng nghĩ rằng, mình sẽ phải thành thân ở tuổi mười bảy. Người nhà phản đối quyết định này, đặc biệt là mấy vị thúc công. "Nghe nói nữ tử đó lừa gạt hôn nhân, con muốn làm kẻ ngu ngốc bị lợi dụng sao?" "Tâm cơ sâu xa như thế, đưa vào cửa sẽ phá hỏng gia phong của Cố gia!" "Chuyện lan truyền khắp kinh thành, nếu coni cưới nàng, e rằng cả danh tiếng của ngươi cũng bị ảnh hưởng." Những ngày nằm trên giường, ta thường xuyên mơ thấy cảnh cứu nàng lên bờ. Nàng không ngừng cảm ơn ta, nhưng ánh mắt nhìn ta chỉ có sợ hãi, không hề có chút xấu hổ nào. Nghe nói nàng bị cấm túc, cũng đã chịu phạt quỳ nhiều ngày, cứ tiếp tục như vậy rất có khả năng sẽ phải dùng một dải lụa trắng để chấm dứt cuộc đời. Không chịu nổi nữa, ta đành cầu cứu mẫu thân. Bà vốn là người khoáng đạt. "Tất cả mọi người đều có lòng trắc ẩn, nhưng con không thể vì phút mềm lòng mà hủy hoại tiền đồ của chính mình. Con thực sự đã suy nghĩ kỹ chưa?" "Con nghĩ kỹ rồi." Ta thở dài một hơi, "Nếu nàng thật sự lừa gạt con, con cũng chấp nhận." 2. Chu Cẩm Diệu không phải là người dễ đối phó. Nàng quá sợ
...
Toàn là mấy người ngoan cố, bảo thủ! Ta tranh luận lại từng người một, kết quả là bị phụ thân gọi ra chịu gia pháp.
Mỗi khi nghĩ đến điều này, trái tim ta đau đớn không thôi.
Ngày thành thân, ta đã nhận ra điều này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-lan-chu-bat-thuc-pha/1383273/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.