Nghe Giang Liễu hốt hoảng gọi ra ngoài tiếp chỉ, cơn khủng hoảng bất giác ập đến với Mỹ Ly, chẳng lẽ hoàng thượng hối hận rồi? Lại muốn bắt nàng trở về?
Thái giám ngoài cửa cao giọng thúc giục, nghe có phần bực bội: “Mỹ Ly cách cách, mau nhận ý chỉ!”
Mỹ Ly chậm rãi duỗi bàn tay siết chặt, ra khỏi phòng tiếp chỉ. May quá, chỉ là ý chỉ, nàng cụp mắt cung kính quỳ xuống, dẫu là thánh chỉ bắt quay về thì nàng trốn được sao? Dù phúc hay họa, nàng đều không có quyền lựa chọn, thậm chí còn không có cách nào tránh né. Nàng chỉ có thể quỳ xuống nghe theo.
Nội dung rất ngắn gọn, cách cách tôn quý nào nhận được ý chỉ này, hôm sau phải theo thái hoàng thái hậu và hoàng hậu ra bãi tây thành xem săn bắn. Mỹ Ly giơ tay quá đầu tiếp lấy ý chỉ. Vậy mà nói là để cho nàng nghỉ ngơi mấy ngày. Ý bề trên là thế này đây, cho ngươi sống thì ngươi sống, bắt ngươi chết thì ngươi phải chết, căn bản chẳng quan tâm đến cảm nhận của ngươi.
Thái giám đi rồi, Hải thúc cao hứng hết sức, luôn miệng xuýt xoa ơn trên cao dày, lão tổ tông còn nhớ đến cách cách nhà mình, rồi hấp tấp tìm thợ khéo đến may gấp trang phục đi săn cho Mỹ Ly. Cuộc săn mùa xuân sắp đến, chuyến này tổ chức ngoài thành chủ yếu là để tìm kiếm các thanh niên tài tuấn. Nhiều năm nay, hoạt động săn bắn thao luyện như vậy chẳng khác gì hội coi mắt, những kẻ vốn không dễ dàng gặp nhau giờ đều tụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-ly/2109366/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.