Bây giờ, Thương Bắc biết ta bị sư tôn phạt cấm túc, hắn ta chắc chắn sẽ đau lòng cho ta và mang đồ ăn đến cho ta, ta chỉ cần ngoan ngoãn chờ đợi, đợi Thương Bắc đến là có thể trốn ra ngoài rồi.
Chỉ là, ta không ngờ, ta không đợi được Thương Bắc, mà lại đợi được người ta nhớ mong.
Tân Đình Thượng thần.
7
Hắn có vẻ mệt mỏi, áo trắng trơn thường ngày giờ cũng đã có nhiều nếp nhăn.
Trên áo còn dính những vết m.á.u li ti, chỉ thấy đôi mắt hắn đỏ ngầu, không nói một lời nhìn ta.
Lòng ta thót lại, ban đầu có nhiều điều muốn hỏi hắn, nhưng thấy dáng vẻ này của hắn lại không mở miệng được.
Không biết hắn lo lắng đến thế này vì Bích Nhan Thượng thần, hay vì đêm qua ta cùng hắn mây mưa dồn dập khiến hắn tiêu hao quá nhiều, tiêu hao đến nỗi thành dáng vẻ này?
Nhưng, nhưng rõ ràng hôm qua đều là hắn chủ động.
Hắn không chỉ rất chủ động, mà thể lực cũng cực tốt, hành hạ ta hết lần này đến lần khác.
Nếu không phải ta khổ sở cầu xin, e rằng cả ngày hôm nay ta cũng không xuống được giường.
Mà vẻ rạng rỡ của ta bây giờ và hắn thực sự khác nhau một trời một vực.
Ta chợt hiểu ra, hôm qua hắn từng nói bị người khác hạ dược, chắc là bị dược hiệu của nó hỗ trợ.
Mà hôm nay dược hiệu hết tác dụng, hắn cũng bị rút cạn sức. . .
Thực ra bình thường hắn không mạnh mẽ như hôm qua.
Nghĩ đến điều này, ta không khỏi thầm suy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuong-than-xin-nhe-chut-lac-boi-boi/1894252/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.