Bửu Toại khỏe mạnh hơn, liền rủ Thuỵ Miên cùng đưa Bửu Khang ra ngoài thành dạo chơi. Thuỵ Miên hào hứng lôi theo Thuý Như đi cùng. Đã mấy lần nàng bắt Thuý Như đưa mình rời phủ đi chơi, hết năn nỉ nàng ta khao mình ăn cái này lại mua mình uống cái kia. Thuý Như oán than không thôi việc Thuỵ Miên ăn lang thôn hổ yết(1),khiến nàng ta một xu dính túi cũng không còn.
(1) Ăn lang thôn hổ yết: ăn như rồng cuốn
Đây là lúc Thuỵ Miên có ơn trả ơn, kéo Thuý Như đi cùng, nàng ta thích cái gì, Thụy Miên sẽ bảo Bửu Toại mua cho nàng ta cái đó. Bửu Toại là chính nhân quân tử, tuyệt sẽ không keo kiệt ngân lượng với ân nhân của mình.
Đi nửa ngày trời, bốn người Bửu Toại, Thuý Như, nô bộc của Bửu Toại và Mễ Lang ngao ngán chống lưng nhìn Thuỵ Miên và Bửu Khang như hổ đói vồ mồi. Một nữ nhân cái gì cũng muốn ăn thử, một hài nhi cái gì cũng muốn chơi thử; thành ra Bửu Toại công tử vừa mới khỏi bệnh liền bị đau đầu chóng mặt, đành phải để nô tài đưa mình hồi phủ trước.
Bốn người còn lại tiếp tục dạo phố, mua sắm thoả thích. Đến trước Lan Điệp Quán, nơi bán trà nổi tiếng trong kinh thành, Mễ Lang liền nói: “Bửu Khang thiếu gia và Thụy Miên cô nương, Cao quản gia bảo ta trên đường về qua đây lấy trà Bách Diệu Linh mang về phủ, chuẩn bị để Bửu đại lão gia đón khách quý. Thiếu gia đợi ta một chút, ta vào lấy rồi ra ngay.”
Thuỵ Miên nghe vậy tò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-du-thien-mien/1949304/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.