Nam nhân dẫn đầu đoàn người bước vào phòng giam của Thuỵ Miên chính là Lý Tư. Hắn liếc mắt nhìn về phía nàng, mặt không thể hiện chút cảm xúc nào. Bốn người còn lại lần lượt đi vào. Nữ tử theo sát Lý Tư trông mới chỉ ngoài ba mươi tuổi, gương mặt phấn son cẩn thận, xiêm y long phụng đỏ chót, vẻ mặt ngạo nghễ. Thuỵ Miên nhận ra nét giống nhau không sai lệch giữa nàng ta và Mộ Dung Mao.
Lý Tư chắp tay hướng về nữ nhân vẻ mặt lạnh lùng lên tiếng: “Mộ Cẩm An Hoàng Thái hậu, đây chính là Thuỵ Miên, nữ tử mà Đắc Di vô cùng yêu mến. Nàng ta là người quan trọng nhất đối với hắn.”
Mộ Cẩm An nhìn Thuỵ Miên đánh giá. Lúc bà ta nói chuyện, ngoại trừ khuôn miệng có bờ môi khẽ cử động, toàn bộ đường nét trên khuôn mặt đều cứng đơ lạnh lẽo: “Mang nàng ta lại gần đây.”
Hai tên lính đi theo nghe lệnh Mộ Cẩm An, kéo nữ tử lúc này đang bị kèm cặp phía sau lại gần. Nàng ta cũng chỉ khoảng ba mươi tuổi, nhan sắc thanh tú, môi nhỏ mũi cao, mắt sáng thông minh nhanh nhẹn. Trên người nàng là một bộ xiêm y màu vàng nhạt, phục trang đơn giản nhưng không thể kiềm chế được vẻ đẹp thanh thoát nhẹ nhàng.
Mộ Cẩm An quay mặt về phía Thuỵ Miên giới thiệu: “Đây là Thái phi Hữu Bình Dương, là mẫu thân của Đắc Di. Hai người đều có cùng một nam tử mà mình yêu quý, giờ diện kiến ở nơi này, phải chào hỏi một chút đi chứ?”
Hữu Bình Dương nhìn Thuỵ Miên, trong ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-du-thien-mien/1949501/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.