Ngay từ sáng sớm, Điệp Sâm Đan đã hớt hải kể lại cho Ưu Đàm hoa: “Ta nghe các tiểu hoa tiên nói Lan Hồ Điệp đã tu luyện thành hình người, nghe nói quá trình biến đổi nàng ta đã phải chịu nhiều đau đớn nhưng kết quả lại vô cùng mỹ mãn. Sau khi thành hình, nàng ta rất xinh đẹp lại vô cùng yểu điệu thướt tha. Ta nghe nói nàng ta đã đi khỏi Tử Lâm từ đêm qua.”
Ưu Đàm Hoa hỏi bâng quơ, giọng không chút để ý: “Vậy ư?”
Điệp Sâm Đan nói: “Đến khi ta tu luyện được hình người, liệu có xinh đẹp được như nàng ta? Liệu có giữ nguyên hình dáng xấu xí thế này?”
Ưu Đàm Hoa nhìn Điệp Sâm Đan không nghi ngờ nói nhỏ: “Sẽ trở nên xinh đẹp.”
“Sao ngươi biết?” Điệp Sâm Đan ngạc nhiên hỏi Ưu Đàm hoa.
“Từ trước đến nay, có chuyện gì mà ta đã nói sai với ngươi chưa?” Ưu Đàm hoa hỏi lại.
“Chưa từng.", Điệp Sâm Đam phấn khích nói: "Nếu được vậy thì thật tốt. Ta mong muốn sớm có thể tu luyện thành hình dáng nữ nhân, tiểu kiểu lung linh.”
“Ngươi muốn tu luyện thành nữ tử?” Ưu Đàm Hoa ngạc nhiên hỏi.
“Đúng vậy, tuyết quạ kể với ta, nữ tử phàm giới được mặc đẹp, được trang điểm xinh xắn, lại có rất nhiều nam tử bao quanh.” Điệp Sâm Đam mơ màng nói.
"Hừ, đấy là với những nữ tử quốc sắc thiên hương. Với ngươi, phải xem lại.” Ưu đàm Hoa khó chịu nói.
Điệp Sâm Đan phụng phịu: “Ngươi trêu ghẹo ta, chẳng phải mấy hôm trước ngươi bảo ta thế này, coi rất được hay sao.”
Ưu Đàm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-du-thien-mien/1949528/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.