Vào giờ này cũng không quá muộn nhưng cũng không còn sớm, y quán kia ngay chợ kia cách phủ Tiết độ sứ rất gần đã đóng cửa từ sớm, lang trung cũng đã ngủ. Đột nhiên, có tiếng gõ cửa bên ngoài y quán vang lên, lang trung giật mình nghĩ rằng có bệnh nhân bị bệnh nặng tới khám, vừa phàn nàn vừa dậy cầm đèn ra mở cửa, nhận ra bên ngoài là tiết độ sứ Tạ Trường Canh thì vô cùng bất ngờ. Y thuật của Tiết độ sứ phu nhân cao hơn mình rất nhiều, tại sao Tiết độ sứ lại tới chỗ mình, còn tự mình tới nữa chứ.
Lang trung kìm nén nghi ngờ xuống, khom mình hành lễ, đang muốn hỏi là ai bị bệnh lại thấy Tiết độ sứ bước vào, lấy ra một gói thuốc đặt lên trên bàn, hỏi:
– Ngươi xem giúp ta đây là thuốc chữa bệnh gì?
Lang trung càng khó hiểu hơn, nhưng Tiết độ sứ đã hỏi, mình làm sao dám nói nhiều, bèn tới gần mở gói thuốc ra, lấy các dược liệu ra kiểm tra, nói:
– Đây là thuốc tránh mang thai ạ.
Tạ Trường Canh nhìn dược liệu:
– Ngươi không nhầm đấy chứ?
Sắc mặt hắn không tốt, lang trung cuống quýt bẩm:
– Tiểu nhân tuy y thuật tầm thường nhưng sẽ không nhận nhầm thuốc đâu ạ. Đây là đuôi rùa, đại hoàng thêm hoa hồng, xạ hương, toàn là thuốc tránh mang thai đấy ạ. Đại nhân xem, đặc biệt là loại này…
Lang trung chấm đầu ngón tay vào chút bột màu đen đưa lên mũi ngửi, lại cảm nhận nó bằng lưỡi.
– Đây là chu sa rang và tinh chế, còn được gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tich-han-kim-bong-lai-khach/2770505/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.