Mùa đông năm ấy, vào thời điểm gần cuối năm, tuyết đọng trên Thiên Sơn dày đặc hơn hẳn mọi khi. Suốt hơn nửa tháng trời, trên cổ đạo không thấy bóng dáng một ai, thế nhưng trong Kim Thành, không khí lại náo nhiệt chưa từng có.
Ngay trước khi tuyết lớn phong tỏa đường sá, chuyến vật tư cuối cùng dùng để chống chọi mùa đông từ Hà Tây gửi đến kịp lúc. Mỗi người đều được phát một chiếc áo bông dày dặn, ngoài ra còn có từng xe lớn cá thịt cùng các loại rau quả mùa đông vốn khó thấy nơi đây, số lượng dồi dào, đủ dùng cho suốt mùa giá rét. Nhóm thương nhân nước Câu Tỳ La để tỏ lòng cảm kích, sau khi trở về cũng sai người mang tới Kim Thành nhiều lễ vật, trong đó có mấy xe rượu nho ngon nổi tiếng, chứa trong thùng gỗ lớn.
Rượu nho Tây Vực xưa nay vốn quý, thường có danh cống phẩm dâng lên triều đình, người người đều biết danh tiếng của nó. Tới ngày cuối cùng trước thềm tân lịch, trong Kim Thành người người mổ dê mổ bò, Thành chủ ban rượu ngon, lệnh cho binh sĩ cùng nhau chia uống. Khắp nơi tràn ngập tiếng cười vui vẻ, ai nấy đều hoan hỉ chúc mừng năm mới, mãi đến tận đêm khuya mới chịu tàn tiệc.
Đông qua xuân đến, băng tan tuyết chảy, một phong thư gửi từ Thiên Sơn được chuyển tới tay thiếu niên trong hoàng cung Thượng kinh.
Là thư tay của Mộ Phù Lan.
Nàng nói mọi sự đều ổn, dặn cậu chớ nên lo lắng. Thời tiết đang dần ấm lên, đường sá đã khai thông, lúc rảnh rỗi nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tich-han-kim-bong-lai-khach/2770576/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.