"Này! Một phần đậu hủ Ma Bà của cô đây."
Bạch Thường rất nhanh bưng ra một đĩa tản ra mùi thơm xông thẳng vào mũi, quả nhiên là món đậu hủ Ma Bà bày ở trên bàn.
Món ăn này vừa mới mang lên, Hắc Đại Lực cùng cô gái kia trợn mắt lên rồi.
"Thật sự là thơm, con mẹ nó thật sự là thơm mà!"
Khác hẳn với những mónđậu hũ Ma Bà khác, đậu hủ Ma Bà này màu sắc vàng nhạt, bên trên lại có điểm màu hồng hồng đỏ đỏ, bên trong lại rải vài củ tỏi tươi, trong đĩa lại có thêm màu xanh của rau, phảng phất như vừa mới hái trong vườn ra vậy.
Phía trên cùng là trãi thịt trâu, màu đỏ mê người làm thành viên tròn tròn, mùi thơm xông vào trong mũi.
Dùng muỗng múc một miếng đậu hủ, màu sắc trắng như ngọc, vừa cho vào miệng mùi vị liền thay đổi, vừa cay vừa thơm, lại không có chút mùi của gia vị nào cả.
Đây quả thực là đậu hủ Ma Bà cực phẩm!
Cô gái kia chỉ ăn một miếng, mà cả người giống như say như mê tràn ngập trong mùi vị thơm tho, không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ.
"Waoo... Thật là ngon..."
Bạch Thường khẽ mỉm cười, nói: "Món đậu hủ Ma Bà này vốn phải có bốn hương vị chính là tê dại, cay, nóng, thơm. Tám Nguyên liệu chính bao gồm hột tiêu được lựa chọn kĩ càng, long đàm tự đại hồng bào, dầu tiêu đặc chế đậu, lại thêm dầu được chế riêng là vừa cay vừa thơm đó. Hoa tiêu chính là Hán Nguyên Cống Tiêu, vị tê dại thuần khiết, thấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-an-cua-quy-tiem-an-am-duong/27005/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.